Đây là điều mà em học được ở cha, một đức tính là một người đàn ông cần có được. Cha luôn là một người đàn ông tuyệt vời và vĩ đại nhất đối với gia đình em. Là tấm gương sáng về cách làm người mà em đã học tập được rất nhiều. Em mong sao cha luôn khỏe mạnh, vui vẻ để cả nhà em luôn được hạnh phúc sum vầy như thế này. Chị em phụ nữ luôn bị mê hoặc, chìm đắm trước những tính cách cốt lõi bên trong của người đàn ông phong trần. Họ che giấu vẻ lịch thiệp bên trong, phô diễn ra sự mạnh mẽ, cái ngông nghênh,…khiến bất kỳ ai cũng ngưỡng mộ. Khi tiếp xúc, nói chuyện với người đàn ông có vẻ đẹp phong trần bạn sẽ thấy được sự thú vị về họ. Đàn ông Việt đang bị áp lực vì 'chuẩn men'. TTO - 17,51% nam giới thành thị thấy cô đơn lạc lõng, con số này ở nông thôn là 13,09%. Về cảm giác chán nản thất vọng, 19,01% nam giới thành thị và 14,55% ở nông thôn cho biết mình đang gặp phải. Đó là kết quả của nghiên cứu Bên cạnh đó, phía báo Dân trí cho hay lãnh đạo Công an quận Hoàn Kiếm xác nhận vụ án mạng xảy ra tại phố Hàng Bài làm người phụ nữ tử vong, người đàn ông bị thương được đưa đi cấp cứu. Tại hiện trường có con d.ao nghi là h.ung kh.í gây án. Theo nhân chứng, khoảng Tải Video 720p (HD) Đăng tải bởi Video Tôi Làm Người Đàn Ông Của Em / 做你男人我do ca sĩ Wondergarlthể hiện, thuộc thể loại Video Nhạc Hoa. Lời bài hát: Tôi Làm Người Đàn Ông Của Em / 做你男人我 - Hiện chưa có lời bài hát nào cho Tôi Làm Người Đàn Ông Của Em / 做你男人我 do ca sĩ Wondergarltrình bày. Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Nợ Xấu. Nén được thiết kế cho phụ nữ, người cao niên và đàn 80 compression is designed for women, seniors and say you can do better than your ty sảnxuất khẩu phần cho người lớn và đàn company produces rations for adults and và đàn em đang đi bắt ả and the boys are picking her up right đàn em thơ bé mãi ngóng vì ai đó là đàn em không có nghĩa là họ không xứng đáng được tôn trọng và hợp because someone is junior doesn't mean they don't deserve respect and dù thuộc dòng CLS đàn em mới, CLA thực sự giống hệt A45 bên trong lớp vỏ despite its sweeping new junior CLS lines, the CLA is actually identical to the A 45 beneath the đánh mất sự tự tin và để đàn em 15 tuổi dẫn 4- 1 trong set Hercog lost confidence and left 15-year-old juniors 4-1 in the final khác, một đàn em khác, Yuu Mashiro ngước nhìn Natsusa và theo bước chân the other hand, another junior, Yuu Mashiro looks up to Natsusa and follows in his Yeon hay nhiều đàn em của cô tuy đã debut được một thời gian dài nhưng rất ít có cơ hội tỏa Yeon and many of her juniors debuted for a long time but they have not had a chance to là với Asia dễ thương và đàn em Koneko- chan thì tôi có thể làm như thế cả especially if the partner was the cute Asia and the Kouhai Koneko-chan, then I would do it for the whole nữa, Nomura Shuhei trong vai' Nishino',sĩ quan cảnh sát đàn em và cũng là đồng nghiệp của Shuhei Nomura is'Nishino', a junior police officer and is also Sawamura's ngày nọ,Ryou nhận được lời tỏ tính từ đàn em của mình, day, Ryou received a confession from his kouhai, Khi một vài đàn em giới thiệu họ trước tôi tại các chương trình âm When some juniors introduced themselves to me at music sinh viên này sẽ nhập như đàn em và chỉ cần thêm hai năm để hoàn thành bằng cử nhân tại đại học UC students will enter as juniors and only need two more years to complete a bachelor's degree at UC nghiệp cấp cao của Ionescu, Ruthy Hebard,có 18 điểm và 11 rebound, và đàn em Satou Sabally có 25 điểm và sáu fellow senior Ruthy Hebard had 18points and 11 rebounds, and junior Satou Sabally had 25 points and six nếu được đào tạo đúng cách, đàn em có tiềm năng to lớn", József Boda, CEO của CodeCool nói với if trained the right way, juniors have tremendous potential," József Boda, CEO of CodeCool told gặp áp lực quá lớn là sự trông đợi của công chúngtrong và ngoài nước vì là đàn em is under great pressure as the expectation of the public andforeign audience because of being the junior of trái tay của Serena giúp đàn em Canada thắng game đấu và dẫn 6- backhand error helped Canadian juniors win the game and lead ngày, đàn em cùng hắn tổ chức ăn nhậu, đứa nhỏ nhất trong bọn lên giọng tiếc rẻOne day, the juniors with him held a party, the youngest of them raised a regretful voiceHọc viên đạt được trình độ chuyên môn cần thiết để nhập học tại Green River vàchuyển đến những trường đại học như đàn em năm thứ gain the qualifications needed for admission at Green River andtransfer to top universities as third-year cuộc phỏng vấn với BBC sau giải The Open,huyền thoại Jack Nicklaus nghi ngờ đàn em tái phát chấn thương an interview with the BBC after The Open,legend Jack Nicklaus suspects juniors recurring back có thể nói chuyện một cách chân thành với mọi người và có mối quan hệrộng với cả những người lớn hơn và đàn can talk honestly to everybody and have wide relation among friends,Một đánh giá có thể được tạo ra bởimột nhân viên cho cấp dưới, đàn em cũng như người quản lý của evaluation can be created by an employee for subordinates, juniors as well as his nàng quả thật là một fangirl thành công khi trở thành đàn em cùng công ty với thần tượng mà mình luôn ngưỡng was a successful fangirl when she became a junior with the company with the idol that I always Mathis và đàn em của anh ta ở đây, có thể những gì đã được tính toán chưa Mathis and his boys here, there may not be much that isn't taken care of rất yêu công việc hiện tại khi mìnhcó thể giúp đỡ những“ đàn em” và khách hàng đạt được những mục tiêu giống như mình trước I am loving my job in VietCan Immigration,helping my juniors and clients achieve the same goal I had đình anh chuyển đến Madrid khi ông còn rất trẻ,và Bernabéu đã gia nhập hàng ngũ đàn em của Real Madrid vào năm 1909 lúc 14 tuổi, sau khi trở thành khán giả thường xuyên trong các trận đấu của họ trong nhiều family moved to Madrid when he was very young,and Bernabéu himself joined the Real Madrid junior ranks in 1909 at age 14, after being a regular spectator at their matches for years. Tô Tiểu Mễ đứng trước cửa nhà Nghiêm Ngôn dùng sức gõ cửa, cửa mở ra Tô Tiểu Mễ thấy Nghiêm Ngôn mặc quần áo nông rộng, bộ dạng như mới vừa tỉnh ngủ, Nghiêm Ngôn như vậy Tô Tiểu Mễ chưa từng thấy qua. Với cậu Nghiêm Ngôn là dạng người mới vừa nhìn sẽ cảm thấy tuấn tú, càng nhìn thì càng thấy đẹp trai, nhìn nửa lại càng Ngôn thấy người đến là Tô Tiểu Mễ lập tức đen mặt muốn đóng sập cửa. Tô Tiểu Mễ vội vàng ôm lấy khung cửa, mấy lời ban nãy luyện tập trên xe hiện tại nói ra lại lắp bắp không mạch lạc "Dấu hôn kia ....em tự làm...em..muốn ....anh ghen, thật xin lỗi, thật xin lỗi, em đáng chết."Nghiêm Ngôn nghe mấy lời không liền mạch đại khái cũng đoán ra nhưng biểu tình vẫn như cũ không thay đổi, nhường chỗ trống cho Tô Tiểu Mễ vào nhà "Vào rồi hãy nói."Tô Tiểu Mễ giống đứa bé phạm phải sai lầm, theo sau Nghiêm Ngôn đi vào phòng khách, ngồi trên ghế salong, cúi thấp đầu đem mọi chuyện quan trọng lập lại một lần, sau khi nói xong liền ngẩng đầu, rưng rưng đáng thương nhìn Nghiêm Ngôn."Được Tiểu Mễ, không ngờ cậu cũng có tài làm đạo diễn phết, chỉ có một dấu đỏ mà cậu có thể nháo đến cỡ này?" Nhóc quỷ này, tốt bụng giúp cậu ta tìm lại 100 nguyên, không ngờ lại rơi vào tình trạng thảm hại, khi ngay ở cửa phòng học nghe Lô Y Y hô to, tình cờ liếc qua lại thấy đầu vai Tô Tiểu Mễ có dấu hôn, lúc đó hắn giận đến thiếu chút nữa nhảy ra đánh Tô Tiểu Mễ một trận."Em, em chỉ vì quá quan tâm đến anh, cho nên. . . . . ."Nghiêm Ngôn nghe cậu nóng lòng giải thích thì hơi mềm lòng, cơn giận tiêu tán đi phân nửa, cắn răng oán hận nói "Tô Tiểu Mễ, cậu phải hiểu không phải chỉ mỗi cậu biết ghen!"Tô Tiểu Mễ cũng biết bản thân đã làm sai, im lặng tự ăn năn nghe Nghiêm Ngôn buông lời dạy dỗ."Có phải đã lâu không trừng phạt cậu, ngứa da đúng không?" Nghiêm Ngôn nghiêng người tới, bóp cằm Tô Tiểu Mễ nâng cao. Khuôn mặt Tô Tiểu Mễ ửng đỏ, trừng phạt cái gì? Là làm chuyện lần trước sao, lại nghĩ đến mình đang ở nhà Nghiêm Ngôn, bèn ngẩng đầu đánh giá trên dưới, vừa rồi không thấy rõ bây giờ nhìn lại nhà Nghiêm Ngôn cũng quá lớn đi, nhịn không được tò mò hỏi "Nhà anh không có ai sao?""Tôi ở một mình." Nghiêm Ngôn vừa nói vừa kéo Tô Tiểu Mễ đi đến phòng ngủ, vào trong liền ném lên giường. Tô Tiểu Mễ ngã xuống giường, tay nắm lấy tấm chăn vừa vặn che kín khuôn mặt đỏ bừng của cậu. Nghiêm Ngôn thối, có cần gấp gáp vậy Ngôn nhào đến, kéo ra tấm chăn, tiếp theo phủ lên người Tô Tiểu Mễ "Tự mình gặm hèn chi dấu đỏ không đủ lực, vẫn là để tôi giúp cậu." Vừa nói vừa kéo quần áo trên người Tô Tiểu Mễ ném ra lại chuyện này làm gì, Tô Tiểu Mễ không vui bĩu môi, cậu đã xin lỗi hắn nhiều lần mà vẫn không tha, đang ngẩn ngơ suy nghĩ cổ chợt truyền đến ấm áp làm cả người Tô Tiểu Mễ run lên nhè nhẹ, đầu lưỡi ẩm ướt liếm quét ngay cổ rồi từ từ trợt xuống vật nổi lên trước ngực, Tô Tiểu Mễ cảm nhận được luồng sóng tê dại, miệng bật ra rên rỉ khe khẽ, cảm thấy rất thoải mái bèn đem tay cắm vào mái tóc Nghiêm Ngôn, lẩm bẩm nói "Chuyện kia kia...a...ưm... thật...a... thật xin lỗi.""Xem ra tôi còn chưa dùng hết sức nếu không sao cậu lại có tâm tư nghĩ đến chuyện khác?"Nghiêm Ngôn cười xấu xa vói tay đến 囧囧 trướng to, Tô Tiểu Mễ hít một ngụm khí lạnh "Hmm, nơi đó, đừng, đừng. . . . . ."Nghiêm Ngôn tiếp tục hoạt động lên xuống "Đừng cái gì?""Đừng, đừng ngừng. . . . . ." Một người anh tuấn rạng ngời như Nghiêm Ngôn lúc này lại thốt ra lời hạ lưu, Tô Tiểu Mễ xấu hổ đến khuôn mặt đỏ rực có thể nặn ra máu ."Tiểu Mễ, cậu thật nhạy cảm." Nghiêm Ngôn giọng nói đã khàn đến đáng sợ, nhìn người phía dưới thân mình không ngừng, 囧囧cứng rắng trông rất khổ sở."Ư, ư, a, nơi đó, a. . . . . ." Trong miệng Tô Tiểu Mễ truyền ra rên rỉ đứt quãng. Không lâu sau, Tô Tiểu Mễ hít thở trở nên khó khăn dồn dập."Em, em, không được." Dứt lời liền cong thân thể lên thành vòng cung, chất lỏng màu trắng buông thả phóng hết vào tay Nghiêm Ngôn. Tô Tiểu Mễ mệt mỏi ngã trên giường ngó chừng Nghiêm Ngôn, thở gấp nói "Anh thật lợi hại."Ném ra một câu tiếp theo lại ngượng ngùng dùi đầu vào gối, Nghiêm Ngôn ở trước ngực Tô Tiểu Mễ cắn một cái "Vẫn còn chưa xong." Ôm Tô Tiểu Mễ giúp cậu xoay người nằm ngửa trên giường, Tô Tiểu Mễ trốn tránh muốn tiếp tục giả đà điểu, ham muốn trong mắt còn chưa biến mất Nghiêm Ngôn cúi xuống hôn lên môi Tô Tiểu Mễ, đầu lưỡi linh hoạt chen vào trong miệng ra sức cướp đoạt, sau đó đem chất lỏng trong tay xoa lên nơi phía sau Tô Tiểu Mễ . Tô Tiểu Mễ cảm thấy phía sau lành lạnh, ngay sau đó là ngón tay ôn nhu của Nghiêm Ngôn thăm dò vào hoàn toàn không giống lần đầu, Tô Tiểu Mễ bị cảm giác mới mẻ đó khiến cho nói không ra lời, miệng không ngừng phun ra rên rỉ, cuối cùng Nghiêm Ngôn ghé vào lỗ tai Tô Tiểu Mễ nhỏ giọng nói "Bảo bối, anh muốn tiến vào."Cùng lúc câu nói vừa mới dứt, một dị vật thô to ấm áp tiến vào trong cơ thể, hai người cùng nhau hừ một tiếng, Tô Tiểu Mễ đã không phải lần đầu nên cũng không cảm thấy đau đớn cho lắm, chỉ thấy cảm giác có chút xa lạ, 囧囧 囧囧 của cậu lại bắt đầu phấn chấn, đầu óc bị cơn choáng váng bao phủ, không biết qua bao lâu, rung chuyển ngày càng mạnh mẽ, Tô Tiểu Mễ ngẩng cổ hét to "Hmm ~ Hmm ~, em lại muốn tới.""Mới thế mà đã tới sao."Cuối cùng Nghiêm Ngôn cũng chiếm được giải phóng trong cơ thể Tô Tiểu Mễ. Ôm Tô Tiểu Mễ vào lòng, hai người cũng ngủ mê man. Trước khi chìm vào giấc ngủ, Tô Tiểu Mễ nhớ cậu còn có chuyện muốn nói lại vì lao lực qua độ nên không nghĩ quá nhiều ngủ thiếp đã quên hôm nay Nghiêm Ngôn không có lớp nhưng buổi chiều cậu có khóa cần học. Cậu cũng quên trường học của bọn họ người đến lớp chiếm 40% thành tích học khi Tô Tiểu Mễ tỉnh chuyện đầu tiên cậu nghĩ đến là làm tiểu thụ cũng rất tốt. Cười ngây ngô một hồi mới mở điện thoại nhìn tin ngắn, tận mười lượt gọi chưa ai nghe, hẳn thấy mình ngủ nên không đánh thức, lại nhìn tin ngắn của bọn Chu Cương, Tôn Diệu."Thằng nhóc cậu không muốn tốt nghiệp đúng không? Mau lên lớp."Tô Tiểu Mễ kêu thảm một tiếng, không quản thân thể đau nhức cuống quít xuống giường mặc quần áo tử tế, để lại một mình Nghiêm Ngôn liền xông ra đó về sau, Tô Tiểu Mễ vì muốn nếm được ngon ngọt, một lát không cẩn thận làm hư sách giáo khoa của Nghiêm Ngôn, một lát lại không cẩn thận cạo sờn CD Nghiêm Ngôn. Nếu như Nghiêm Ngôn hung hăng trừng cậu, cậu liền nháy mắt "Em biết em sai rồi, anh làm gì cũng được đừng có trừng em."Hôm nay vừa lúc cậu lại muốn làm hư gì đó, đi chung quanh nhà Nghiêm tìm kiếm đồ hạ thủ, Nghiêm Ngôn ở bên cạnh lạnh lùng nói "Em đừng có làm bộ như tìm vật đánh rơi, em quên rồi sao, quanh co lòng vòng chút nữa làm hư đồ của anh ."Tô Tiểu Mễ đỏ mặt không nghĩ tới tâm tư cậu bị Nghiêm Ngôn nhìn thấy một cách dễ dàng. Nhớ tới một chuyện, Nghiêm Ngôn thẳng thẳng nói "Học kỳ sau anh phải ra ngoài thực tập.""Nhanh như vậy?" Tô Tiểu Mễ hoảng sợ hô lên."Anh đã năm tư ra ngoài học tập cũng không có gì lạ.""Vậy em làm sao bây giờ?""Em làm được gì? Anh bị bố gọi đến quản lý chi nhánh công ty ông ấy, chủ nhật cứ đến tìm anh."Tô Tiểu Mễ nghe đến bố Nghiêm Ngôn liền không biết nói gì nữa. Khoảng thời gian qua thật sự rất vui vẻ thiếu chút cậu đã quên Nghiêm Ngôn mới đây đã năm tư, trong trường học đơn thuần cái gì cũng không cần nghĩ nhưng sau khi ra ngoài xã hội thì thế nào, tất cả mọi người đều phải đối mặt với tương lai mà tương lai hai người bọn họ là một mảng mù mịt nặng nề, Tô Tiểu Mễ không thể không nghĩ rồi lại không dám nghĩ đến, mặc dù đã tự nhủ với bản thân vui được ngày nào hay ngày đó nhưng nhìn thời gian trôi qua một cách nhanh chóng, bản lại bất lực không thể ra sức, bồn chồn không Ngôn nhìn thấy biểu tình Tô Tiểu Mễ, kéo cậu ngã vào lòng mình, trán áp vào trán Tô Tiểu Mễ "Em chỉ cần đi theo anh là được."Nghe đến đây, hai tayTô Tiểu Mễ tự nhiên hoàn thật chặc vòng eo Nghiêm Ngôn, chặt đến thiếu điều siết chết Nghiêm Ngôn. Nhận được cuộc điện thoại đó, mình cũng có tí ngờ vực. Chăm chú nhìn màn hình một lát mình quyết đinh, đứng dậy đi ra ngoài ấn nghe máy. – Em nghe anh hai ơi. – Mày ở đâu rồi. – Em đi chơi rồi anh ơi. – Thế chừng nào về ? – Em đang trên đường về, cũng sắp rồi anh. Mà có chuyện gì không ? – Hehe, về nhanh đi chuẩn bị có chị hai mới của mày qua nè, nhanh nhanh nghe. Anh hai mày sẽ định nghia cho mày biết thế nào là gái “đẹp” đúng nghĩa. – Ai vậy hai ơi ? – Thì cái chị Trinh hôm bữa anh mày nói đó. – Em cũng thấy rồi mà. Mà anh nghiêm túc đó hả ? còn nếu mà vui chơi thì dẹp đi. – Cái thằng này, có mẹ ở nhà mà mày tưởng anh mày đùa hả, nếu được là anh mày nghiêm túc luôn đó ? Mày nói nhiều làm gì, tết nhất có dịp nhà mình tụ họp. Về nhà nhanh nghe ku. – Dạ em biết rồi Cúp máy mà lòng mình có cái gì đó nao nao. Nói như vậy là anh Vũ nghiêm túc thật sự rồi, vì trước giờ mình chưa bao giờ nghe anh Vũ nói chuyện nghiêm túc về một cô gái nào đó với mình, mặc mặc dù có đôi lần mình đi café và cứ lâu lâu lại có cô gái xinh đẹp cạnh bên ảnh nhưng mình chưa bao giờ tin anh Vũ nghiêm túc với ai trừ chị lúc này cả. Bước vào phòng mình vẫn bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra. Sau đó mình chị và chị Trâm ngồi nói chuyện một lát, uống vài ly bia vui xuân rồi cũng chia tay chị Trâm. Chị còn hứa hôm nào 3 người ngồi lại nói chuyện lâu hơn nữa vì hôm nay chị Trâm còn phải đi thăm bạn bè. Chia tay chị Trâm xong mình lên nắm tạy chị đi lên phòng. Đợi chị ngồi xuống mình từ tốn nói với chị. – Em có biết hôm nay em đến nhà anh còn có ai nữa không ? – Ai anh ? – Anh Vũ ? – Hả ? Anh Vũ…anh Vũ đến làm gì ? – Thì mẹ anh đón dâu, anh Vũ đón vợ qua nhà mẹ chồng chứ sao nữa ? – Nè, đừng có nói bậy bạ. – Hehe anh đùa. – Vui quá ha. Anh đùa cái gì em không thích đó. – Rồi rồi anh biết rồi, mục đích anh kéo em lên đây là thế này. Giờ anh chạy về nhà trước, em qua sau. Em nhớ cứ bình thường đi đừng có mất tự nhiên hay gì khi nói chuyện với ảnh. Còn về phần anh, anh sẽ xưng hô chị – em, em nhớ là phải xưng hô cho đúng không là lộ hết đó, thứ hai tuyệt đối đừng biến anh thành trung tâm chính của buổi trò chuyện, chỉ hỏi anh mấy cái hỏi bình thương thôi. Ok vậy hết. – Rồi, rồi em biết rồi. Cô này cũng hay thật, kéo anh Vũ kia qua gài mình đây mà. – Vậy em chuẩn bị đi, anh thay đồ về nhà liền. Lúc mình thay đồ xong chuẩn bị ra về, chị cứ nhìn mình chằm chằm, vừa mới đeo ba lô lên vài thì chị chạy lại lấy ra rồi nói. – Anh làm gì vậy ? – Thì anh mang ba lô về chứ làm gì nữa ? – Anh bỏ xuống, tính trốn luôn về hả ? đâu có dễ ? – Trời….Anh xin em, cái gì anh nói với em anh làm được là anh làm được, em không cho anh mang về thì anh để nói lại vậy. Anh để nó ở lại đây vậy Đúng là lúc đó mình hơi có giân vì lúc vội vàng thế này chị lại “con nít” như vậy với mình. Mình đi xuống luôn nhà dưới rồi ra sân lấy xe, còn chị thì đứng trơ ra đó mà chả nói năng gì. Đến lúc mình ngồi lên xe chị mới chạy xuống bên mình rồi nói. – Hôm nay anh sao vậy, tự nhiên lại đùng đùng với em thế hả ? – Ngồi nói nữa là hết thời gian, thôi em vào nhà đi, tí em qua nhớ gọi taxi mà đi cho an toàn nhé. Anh đi đây. Mình mỉm cười một cái để chị an tâm. Nếu là mọi hôm mình sẽ nhẹ nhàng mà nói cho chị, nhưng giờ mình đang bận về nhà xem tình hình ra sao nữa nên thật sự không có thời gian nữa. Mình hơi khó chịu vì tính trẻ con của chị, mình biết chị giữ ba lô mình lại làm gì, không phải là chị không tin mình mà chị muốn mình để quần áo mình ở lại đó và muốn mình ở đó nhiều hơn 1 hay 2 ngày. Và chuyện đó mình làm thế nào mà tính được, ít nhất chị cũng phải nói mình rồi hỏi mình chứ, đằng này không nói không làm gì hết kéo ngược ba lô mình lại. Mặc mì mình khá yêu chị nhưng mình không thích ai áp đặt mình bất cứ cái gì nếu chưa nói với mình. Tính phóng xe đi nhưng sao thây đôi mắt chị buồn lắm, nhìn mình rất chăm chú. Thấy vậy tự nhiên mình lại mềm lòng, dựng xe xuống đi thẳng lại chổ chị, kéo chị vào hôn một cái thật sâu, sâu đến độ mình cảm nhận được mùi hương từ da của chị. Chị thì ôm mình chặt hơn rồi nói. – Nhất định anh khó chịu rồi. – Tất nhiên rồi, nhưng chưa đến độ nghiêm trọng như em nghĩ đâu, giờ anh về đây. – Tí nữa anh phải nhất định ngồi lại nói chuyện với em nghiêm túc đó. – Rồi. Em vào nhà đi anh đi đây, nhớ là gọi taxi qua nhé, tết nhất em đi xe anh không an tâm đâu. – Dạ em biết rồi, anh đi cẩn thận nhé. Có gì là nhắn tin qua cho em liền nhé. – Uh anh đi đây. Tạm biêt chị xong là mình một phóng một mạch về đến nhà. Lúc mình về thì thấy mẹ mình đang dưới bếp, mình xuống thì thấy mẹ đang loay hoay với một nùi thịt cá, rau… Mình bỏ ba lô xuống rồi đi lại chào mẹ mình. – Mẹ con mới về. – Ủa con về đó hả ? – Hôm nay có tiệc gì mà quá trời đồ ăn vậy mẹ ơi. – Hôm nay tết. Trinh nó qua nhà, tiện thể mẹ gọi anh hai con qua đây để 2 đứa gặp nhau. – Nãy anh hai có điện con rồi, nói vậy là anh hai và mẹ thích chị Trinh và tính chuyện nghiêm túc thật đó hả ? – Uh mẹ tính rồi. Hai con cũng cô đơn lâu rồi, thấy nó trai gái quá mà con Trinh về chắc là bắt vía đc nó. – Mẹ không thấy làm vậy thiệt cho chị Trinh quá hả ? – Thiệt là thiệt sao. Hai con nó một đời vợ, bé Trinh nó cũng có đứa con rồi. – Nhưng mà tính anh Vũ mẹ biết mà trai gái thế con sợ làm khổ chị Trinh kia thôi. – Tại nó sát gái thôi chứ đâu phải con nào nó cũng quen đâu. – Nãy anh hai điện thoại con về nói ảnh cho xem chị dâu thì ra là vậy. Coi bộ hai mình mê quá rồi mẹ nhỉ ? – Mẹ con kết con bé nữa nói gì anh con. Mà lần đầu mẹ thấy hai con thích ra mặt như vậy, mà con bé này tính hơi khó, không biết anh hai con làm được không. – Mà anh hai đâu rồi mẹ ? – Nó mới chạy ra ngoài mua ít đồ về nhà đó. – Dạ. Vậy con lên phòng đây. Nói xong mình lên phòng dọn dẹp lại phòng. Nhìn chiếc piano mà cả năm trời chưa từng chơi một bản nào nằm đó mà mình thấy phí phạm quá. Đó là món quà mẹ mình tặng mình, có thể nói là món quà đầu tiên mình nhận được từ mẹ mình nhưng mình thật sự không thích nó vì so với guitar nó khó học và tốn kém hơn rất nhiều. 3-4 năm trước mình cũng cố gắng học nó, cũng thành thục được nhưng do không đam mê và tập bài nào là phải tổ hợp rất khó nên mình đã bỏ. Ngay lúc này mở cái khăn phủ lên nó bấy lâu cảm thấy chưa bao giờ mình cần nó như bây giờ. Nghĩ là làm liền mình đi lấy khăn lau sạch nó lại, nói là lau lại thôi chứ nói chả bụi bẩn gì nhiều lắm đâu vì mình vẫn dọn phòng thường xuyên mà. Làm quần quật một hồi mô hôi ra quá trời nên mình đi tắm. Lúc đi ra cầm vào điện thoại thì thấy chị nhắn cho mình cái tin “Anh trốn trên đó hả ? xuống đây với em”, đọc xong mà mình giật mình thế là vội chạy xuống nhà. Xuống nhà thì thấy không có ai, mình đi vào bếp thì thấy cả mẹ mình, anh Vũ và chị đều ở đó. Anh Vũ thì đang ngồi nhặt rau với chị, còn mẹ mình đang cắt cà rốt. Vừa thấy mình xuống mẹ mình nhìn mình với cặp mắt giận giữ rồi nói. – Sao kêu nãy giờ không ời hởi dạ một tiếng ? – Con dọn phòng xong đi tắm nên không nghe. – Anh hai gọi xuống đó. Nghe mẹ mình nói thế mình quay sang anh Vũ. – Hehe chào anh hai, nay mùng 3 rồi không đi đâu hay sao mà có dịp sum vầy đây. – Hôm qua giờ hai mày đuối quá rồi. Vừa nói anh Vũ vừa cười kiểu nguy hiểm. Thấy chị vẫn quay vào trong làm mà không thèm nhìn mình lấy một cái. Mình tiến lại gần chị và lấy hơi thật sâu rồi hỏi. – Chào chị Trinh. Năm mới vui vẻ luôn nhé chị. Vừa nói mình vừa cười đê tiện. Chị đưa mắt lên lườm lườm mình rồi đổi sắc mặt, rồi nhẹ nhàng nói. – Uh, chị cảm ơn em nhiều nhé. Tết em không đi đâu chơi hả ? – Dạ em đi chơi xa mới về luôn đây chị. Nghe mình nói xạo chị buồn cười mà không dám cười, mím chặt môi là rồi giật giật vì buồn cười. Mà nói thật cái cảm giác vừa nói xạo vừa đóng kịch thế này làm mình khó chịu cực độ. Đúng lúc đó thì mẹ mình lên tiếng. – Thôi dưới bếp làm gì cho đông, mày lên phòng khách chơi đi H. Vừa nói mẹ mình vừa lườm mình một cái kiểu “mày đi chổ khác cho anh hai mày làm ăn nào”. Mình thấy vậy nên cù nhây lại. – Để con phụ cũng được mà. – Thôi đi lên nhà chơi đi, làm cũng sắp xong rồi. Như hiểu ý mình chị chen vào một câu như để cứu lấy mình. – Em ở đây ngồi nói chuyện cho vui chứ ở trên nhà có ai đâu mà ở đó một mình. Nhưng chị làm vậy làm mình càng khó xử, nên mình đã quyết định đứng dậy đi lên nhà. Một thứ gì đó không phải quá ghê gớm nhưng cũng gây cho mình sự khó chịu nhất đinh. Lúc mình quay đi chị cũng không dám nói gì chỉ nhìn mình với ánh mắt thông cảm. Đi lên phòng khách ngồi một lúc lâu, lâu lắm mới thấy anh Vũ đi lên nhìn mình rồi nói. – Hehe nhóc con thấy chị Trinh thế nào. – Thế anh thấy sao ? – Hồi đứng nói chuyện thì tao thấy đẹp lắm rồi, hôm nay mới có cơ hội gần nhau vậy mới phát hiện còn đẹp hơn tao nghĩ nhiều. – Em cũng thấy chị đẹp thật. Anh cố mà theo đi, em đi lên phòng đây, chừng nào ăn gọi em xuống nhé. – Hôm nay mày bị sao vậy ? Cái cảm giác mình nếm phải lúc này nó không hề dễ chịu thế nào, mặc dù đã chuân bị trước rồi nhưng mình không tài nào vừa cam chịu, vừa im lặng, vừa bị cô lập như lúc này. Mà cái bù lại làm mình vui hơn là chị và mẹ mình khá thân nhau. Lên phòng mở máy tính lướt web một lát thì Vũ gọi mình xuống ăn trưa. Bữa ăn thì đẩy đủ món ăn, nhưng mà mấy bác biết rồi đó, tết nhất thì làm gì có ai ăn nổi chứ đừng nói tâm trạng mình đang vấn đề như lúc này. Nhìn chị cũng không được tự nhiên cho lắm mặc dù chị đang cố tỏ ra tự nhiên nhất, thi thoảng chị lại đưa cặp mắt nhìn mình. Những ngày quen chị chưa bao giờ mình phải đối mặt với tình huống như thế này, nhìn người con gái mình yêu thương ngồi bên kia đang được chính anh ruột mình ân cần hỏi hang rất tình cảm làm mình cảm thấy rất khó xử. Khó xử vì như mọi khi là mình ôm chị vào lòng, hôn chị thật nhiều là sẽ thấy bớt đi nhưng giờ đến một câu cũng không thể hỏi. Mình chỉ biết cặm cụi ăn, và không muốn xoáy vào cuộc trò chuyện của mẹ mình, anh Vũ và chị. Nhiều lần chị cố gắng tìm cách kéo mình vào cuộc trò chuyện nhưng ngay lập tức mẹ mình lại đẩy mình ra. Không muốn chị khó xử nữa mình xin phép đứng dậy lên phòng khách trước. Một lúc sau chị ở bếp mang lên một đĩa trái cây, chỉ có duy nhất mình chị, còn mẹ mình và anh Vũ chắc còn ở dưới. Chị tiến nhanh lại phía mình tính nói gì đó, nhưng mình đưa tay lên “suỵt suỵt” rồi nói – Đừng nói gì hết, không là lộ hết. – Nhưng mà em khó chịu quá. – Anh mở điẹn thoại ra cho em nhắn tin đi. – Mở ra là lũ bạn nó gọi đi chơi đó. Em cứ bình thường đi anh được mà. – Nhưng mà tội anh quá. – Thôi em qua ghế kia ngồi đi mau không là lộ hết. Chị cũng muốn nói nhiều hơn nhưng mà cả hai đều sợ lộ nên chị lại ghế đối diện mình ngồi. Mà ngồi không cũng kì nên mình mới nghĩ trò chọc chị. Mình nhìn chị cười nguy hiểm một cái rồi nói. – Chị Trinh – Hả ? Chi ngơ ngác nhìn mình. – Chị thây anh Vũ em thế nào ? Chị trợn mắt phồng môi nhìn mình, đúng lúc đó anh Vũ ở dưới đi lên rồi nói. – Cu H nó hỏi thì em cứ trả lời đi Trinh, anh xấu chổ nào thì kể ra luôn đi ở đây toàn người nhà không mà. Nghe anh Vũ nói vậy trong bụng mình thầm cười, phen này để xem chị xử lý ra sao. Nhìn qua thì chỉ thấy chị cười cười rất tự nhiên, chắc thể loại này chị quen quá rồi thì phải. – Anh Vũ em hả ? Thế nào là thế nào ? – Thì nhìn bên ngoài rồi tính tình nhìn sơ qua theo cảm nhận của chị thế nào ? – Tết nhất mà hỏi khó khách thế này rồi hả nhóc con. – Chị cứ nói đi sợ gì, ảnh đứng sau đang hóng kia kìa. – Uhm chị thì không dám nói gì anh Vũ em đâu, nói ra sợ anh Vũ nghe nhiều rồi nên nhàm thôi, có khi chị là cô gái thứ n khen ảnh rồi đó chứ. Câu trả lời như đọc kịch bản của chị làm mình ớn lạnh và rùng mình, có lẽ chị nhạy cảm đến độ biết được cảnh Vũ là một tay sát gái thượng hạng nên nói bóng nói gió. Lúc ấy mặt anh Vũ đần ra thấy mà thảm, nhưng mà anh ấy cũng không phải tay mơ. Cười cười rồi đi lại cạnh chị ngồi xuống rồi nói. – Khen thì ai chả được khen, anh tin em cũng được khen nhiều rồi đúng không. Nhưng mà quan trọng là cảm xúc của mình với người ta như thế nào thôi. Em tất nhiên là khác rồi chứ, ngại gì mà không trả lời câu hỏi của cu H đi. Mình ngồi nghe mà thầm nghĩ ông này ăn nói vậy, hèn gì lái nó chết mệ đầy ngoài kia. Mà có khi ổng cũng là mem Trời đất và đang nằm vũng ở ACMN cũng có khi . Lúc ấy chị cũng rất bình tỉnh nhẹ nhàng đứng dậy cười cười đi qua phía sau lưng ghế mình nghiêng người chống hai tay vào chổ dựa của mình rồi nói. – Anh đừng làm khó em vậy chứ, chả nhẻ đầu năm em lại chê anh. – Anh đùa tí mà, làm vậy không phải làm khó khách đầu năm rồi. – Anh cũng biết đùa nhỉ. Dứt lời chị tiến lại gần mình, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh mình. Nhìn mình bằng ánh mắt như mọi khi chị và mình bên nhau, rồi lại cười rất tươi, cái nụ cười mà đủ sức đánh bật bất cứ ai đang nhìn thẳng vào mắt chị. Rồi chị nói. – Thế cu em có giống anh trai của mình không mà hỏi chị như vậy thế ? Đến lúc này mình mới thấy được sự thông mình của chị trong nghệ thuật tránh né. Hỏi mình là để trả đũa lại vị mình gài chị, còn múc đích thứ hai là để cho anh Vũ không có lí do gì để qua đây ngồi nữa. Mục đích chị hỏi mình là phụ thôi cái chính là thăm dò tự mẹ mình và anh Vũ xem trước giờ tình sử mình như thế nào. Đúng lúc đó thấy mẹ mình đã ngồi bên cạnh anh Vũ từ lúc nào rồi, mình đưa mắt nhìn mẹ rồi gật gật cái đầu cho mẹ mình ra ám hiệu. Mẹ mình cười cười rồi lắc đầu nói. – Con hỏi câu đó không biết chạm vào nổi đau của nó hay là nổi đau của mẹ nó nữa. – 21 tuổi đầu rồi không thấy gái trai gì hết. Không biết có phải nó bị đồng tính gì không nữa. Hồi còn đi học thấy có con bé gì đó qua rủ đi học hoài, con bé cũng dễ thương đẹp gái bảo nó tới đi nó cứ lầm lầm lì lì. Nghe vậy chị buồn cười nên lấy tay che miệng lại cười một lúc rồi quay qua nói với mẹ mình. – Cô yên tâm đi, con trai nhìn như cu H im im thế này chứ gái chết dài dài cô ơi. Vừa nói mẹ mình vừa nhìn qua mình rồi nói. – Có không có ông kia ? – Mẹ nghe chị Trinh nói hả ? – Nhưng mẹ mày thấy chị Trinh nói đúng đó. Nghe mẹ mình nói vậy chị như mở cờ được đà làm tới. – Nói thật cho chị với mẹ em nghe đi, mấy em rồi H ơi ? Nói thật mình bí quá rồi nên chơi điên luôn, mình cười hề hề rồi đáp lại. – Nói thật em không thích gái teen teen giờ chị ơi, em thấy mấy chị lớn tuổi hơn kìa. Mẹ mình giật mình nheo mắt nhìn mình rồi nói. – Mày thử đi tao đập cho chết chứ ở đó mà nói nhăng nói cuội. Cũng lớn rồi có quen ai thì dẫn về nhà đàng hoàng cho mẹ mày coi mặt, mày mà làm mấy cái bậy bạ gì mà để nó ôm bụng bầu đến nhà là chết mày nhé. – Mẹ cứ nói quá, con làm gì có chuyện vậy. Mà chuyện tình cảm của con mẹ nói là không can thiệp rồi mà. – Mẹ không can thiệp nhưng cũng phải đàng hoàng chứ. – Rồi rồi con biết rồi. – Thôi vào đây mẹ nói cái này. Vừa nói mẹ mình vừa đứng dậy kéo mình vào phòng mẹ, mặc dù rất muốn ở lại với chị nhưng mình hiểu mẹ mình đang muốn làm gì. Còn chị thì đờ mắt nhìn mình từ từ rời đi… Vào phòng chỉ thấy mẹ mình ngồi ở ghế nhìn mình rồi nói. – Cái thằng này, né đi cho anh chị nói chuyện chứ. – Rồi, rồi con biết rồi. Không cho con ngồi đó thôi con về phòng đây. – Từ từ. Lì xì cho con này. – Thôi mẹ ơi, con mà lì xì gì nữa ? – Chứ muốn gì nữa ? – Thôi còn không muốn gì đâu, con lên phòng đây. – Từ từ, đưa ví đây cho mẹ. Mẹ mình vẫn vậy, mỗi lần cho tiên mình mình là cầm một nùi rồi nhét vào ví mình thôi. Bản thân mình không phải là một đứa sống phung phí tiêu sài quá mức nên cũng không quan tâm chuyện tiền bạc lắm, và cái chính là mình được may mắn sống trong một môi trường rất đẩy đủ nếu không nói là dư giả. Lặng lẻ bước ra từ phòng mẹ, cười nhẹ rồi nói với chị một tiếng. – Chị với anh Vũ ngồi chơi, em lên lầu nghỉ ngơi tí. – Mới ăn xong mà em, lại đây ăn trái cây nè, nghỉ sớm vậy ? – Dạ thôi chị, em hơi mệt chị cứ ngồi chơi đi. Mặc dù rất muốn nháy mắt hay làm dấu cho chị biết nhưng trước mặt mình là anh Vũ, mình không thể làm gì hơn ngoài quay mặt đi. Cái cảm giác ấy không bao giờ là dễ chịu chút nào. Về phòng trong lòng mình tồn tài một thứ gì đó rất không yên lòng, trằn trọc mãi thì mình mở điện thoại ra. Y rằng vừa mở ra được 2-3 phút thì điện thoại có tin nhắn của chị với dòng chữ “Anh ơi, anh sao vậy ? giận e hả ?”. Ngay lập tức mình nhắn lại “Không có gì đâu, chỉ là mẹ anh muốn em và anh Vũ được tư do nói chuyện thôi, anh không sao đâu, em cứ tự nhiên đi anh nghỉ tí, đừng nhắn tin cho anh nữa không là mẹ anh biết đó.” Nhắn tin xong mình thở dài một cái, tự nghĩ là mình đang ghen ư ? không hề, chị có làm gì đâu mà mình phải ghen ? Lo sợ anh Vũ cướp mất chị ? cũng không phải, nhìn cách nói chuyện của chị thì anh Vũ đã nằm vào danh sách đàn ông đào hoa, mà chị nói rồi chị thật sự không thích người đào hoa rồi. Cái mình nhận ra chính là cái cảm giác ngồi cạnh nhau, nhưng không được ôm chị, hôn chị mà phải gồng mình lên thành chị – em. Để rồi giờ mình phải bị đẩy lên đây như bị cô lập, chán nản hết mức mình ngồi dậy, bật XBOX lên làm ván FIFA. Nói là chơi Fifa nhưng mà tâm hồn mình vẫn không tài nào thả vào game được, kết quả mình cầm Chelsea thua Liverpool tận 2-4 . Cố gắng ngồi chơi chầy chơi cối cũng đến được 4h chiều thì mẹ mình gọi mình xuống. Xuống nhà thì thấy cả mẹ mình, chị và anh Vũ vẫn ngồi đó. Chưa kịp nói gì thì chị nhìn mình rồi nói. – Em thay đồ đi chùa luôn không ? – Đi luôn cũng đc chị. Vừa nói dứt lời thì mẹ mình lại nói vào. – Thôi đi chùa đông lắm đó, con thì đâu có thích đi chổ đông người đâu. Nghe mẹ mình nói vậy là mình hiểu ý mẹ mình thế nào rồi. Mình cũng nhanh trí đáp lại. – À con quên, tí con còn đi chơi với mấy đứa bạn, có khi đi vài hôm luôn nên chắc không đi được rồi. – Ủa lại đi nữa hả ? mới về mà. – Dạ tại nhà mình hôm nay có khách đặc biệt nên con ghé về gặp người đặc biệt tí ấy mà. Mình biết nếu mình quyết tâm đi thì mẹ mình cũng không cản mình được, nhưng làm thế để được gì ? để tiếp tục bị cô lập chăng ? cách tốt nhất là mình tranh thủ cơ hội này thoát ra và tìm cách để đêm nay được ở với chị, cái gì cũng vậy phải hi sinh một cái thôi. Có thể một nơi đông đúc nào đó mình không thích tới, nhưng nếu là đi chùa thì mình rất thích đi, bản thân mình là một phật tử mà. Nhưng mình cảm thấy chị có một cái ma lực gì đó khiến mình phải từ bỏ sở thích đi chùa đó đi, và gác nó lại ở lần sau vậy. Chị vẫn thế, nhìn mình với cặp mắt vô hồn, có lẽ chị hiểu được gì những gì mình đang nghĩ. Bỗng mẹ mình quay lưng vào trong rồi nói. – Cô đi thay đồ, con ngồi đợi cô tí. Để anh Vũ anh đi đánh xe. – Dạ. Anh Vũ quay đi, mẹ mi cũng quay đi, chỉ còn mình đứng đó, đối mặt với mình là chị. Mình không biết nói gì hết, lặng lẽ ngồi xuống nhìn chị rồi nói nhỏ. – Em đi chơi vui vẻ, nhớ không có gì quan trọng đừng có nhắn tin hay điện thoại cho anh, lộ hết. Giờ anh chỉ biết ngồi nhà một tí rồi thu xếp đô qua lại nhà em đây. Anh cũng khổ lắm chứ có sướng đâu mà lúc trưa em bắt anh để ba lô lại, cái gì cũng phải cho anh thời gian sắp xếp chứ. – Em mà biết khổ anh thế này là em không qua đâu. – Khô nhiều quen rồi haha. Thôi em ngồi đó đi, anh đi lên không là lộ thật đó. Nhớ là có gì cần thiết mới liên lạc anh thôi, về là báo với anh. Nói xong mình vừa đứng dậy là anh Vũ đi vào nhìn mình và chị cười làm mình hết hồn. – Hai chị em nói chuyện gì mà mê say vậy. Cho anh nói với được không. Vừa nghe anh Vũ dứt lời là mình biết mình hết phần cơm cháo rồi, nên đứng dậy nhường chổ anh Vũ ngồi. Đúng như dự đoán mình vừa đứng dậy là anh Vũ ngồi vào ngay chổ mình vì chổ mình gần chị mà . Thấy thế chị nhích ra xa anh Vũ hơn một tí làm một buồn cười. Một lúc sau thì mẹ mình ra, lúc mọi người chuẩn bị đi mình vẫn đứng dậy tiễn mọi người. Chị thì cứ nhìn mình mãi, lại chả nói gì được nên im lặng. Đưa chị ra xe vẫy vẫy tay rồi lại nói. – Mọi người đi chơi vui vẻ nhé. – Được rồi em vào nhà đi. Câu nói duy nhất mà chị có thể nói lúc đó, và với một người nhạy cảm như mẹ mình thì không ngại mà đánh cho chị một cái liếc. Nhận thấy được hành động đó mình vội vàng quay lưng đi thật nhanh để tránh mẹ mình. Nhìn chiếc xe rời đi lòng mình lại thấy cô đơn và có chút gì đó buồn buồn. Có lẽ những ngày quen chị, quen với cuộc sống bên cạnh thoải mái nói cười biểu lộ cảm xúc nên giờ đây khi phải giấu giếm hay kiềm hãm nó lại làm mình như phát điên. Trở về lại với căn phòng của mình, dọn dẹp quần áo xong nghe mệt mệt là mình đánh một giấc đến tận 6h tối. Thế là xách ba lô lên lại đi chưa bao giờ mình thấy mình đi nhiều như từ lúc quen chị. Nhìn đường phố ai cũng có đôi có cặp, ôm nhau tình cảm, mình thì cũng có mà giờ người ta đi chơi rồi mình phải bơ vơ thế này đây. Qua đến nhà mình nhắn tin cho chị biết rồi lại ngồi xem phim tết. Đang mãi mê xem thì tự nhiên điện thoại mình kêu lên nhìn lại thấy chị gọi vội bấm máy nghe. – Alo – Anh hả ? – Anh đây, có việc gì hả em ? – Giờ mẹ anh với anh Vũ chở em về nhà luôn, nên em phải mời cô với anh Vũ vào nhà, giờ sao đây anh ? – Vậy em cứ để mẹ anh vào nhà đi, anh trốn ra ngoài tí. – Làm vậy sao được ? – Sao mà không được, cứ vậy đi, chừng nào mẹ anh về thì gọi anh. Cúp máy là mình mặc quần áo vào, dọn dẹp sạch những thứ liên quan đến mình vội vàng đóng cửa phóng xe ra đường. Thật sự là một ngày điên rồ với mình , kiếm một quán cafe rồi mình ghé vào ngồi thư giản tầm 8h chị gọi cho mình về. Trên đường về đi ngang qua Lotte mình dừng lại ghé vào đó mua kem cho chị. Sợ chị đói trên đường về mi mua thêm giò hầm đậu cho chị. Lúc mình vừa về thì thấy chị đứng ở cổng đợi mình rồi, thấy mình về chị hớn hở mở cửa. Thấy vậy mình tính trêu chị tí, làm mặt lạnh không nói không làm gì hết đi thẳng vào trong nhà. Thấy vậy chị lặng lẽ đi theo sau mình rồi nói. – Anh giận em hả ? Em biết là em quá đáng, em không nghĩ đến cảm giác của anh. Em cũng không biết từ bao giờ em thành con người ích kỷ không biết nghĩ đến cảm giác của người khác như vậy. Còn chuyện đi chùa với mẹ anh thật sự em không muốn đi cùng anh Vũ đâu, nhưng vì mẹ anh nên em phải đi thôi chứ có vui vẻ gì đâu. Em biết cả ngày hôm nay anh khó chịu, chính em cũng rất khó chịu khi nhìn anh gồng mình lên như vậy. Mình vẫn vậy, vẫn không nói gì, quay lại đưa cặp mắt vô hồn nhất có thể để nhìn sâu vào mắt chị. Đôi mắt chị như muốn khóc, 2 mắt trong veo nhìn mình rất tội nghiệp. Nói thật lúc đó mình hết muốn đùa nữa rồi, mình đùa không đúng lúc rồi. Nhẹ nhàng khom người xuống đưa 2 tay vòng qua ngang đùi chị rồi từ từ nhấc bổng chị lên rồi nói. – Anh đùa “mông to” của anh tí thôi mà, đừng có mít ướt anh không dỗ được đâu. – Anh không giận em thật hả ? – Hừm…Đâu phải vô lý như vậy chứ. – Cũng không ghen hả ? – Nói như em thế ngày nào em cũng đi gặp khách hàng nói chuyện thì ngày đó anh phải ghen hả ? ghen vậy riết rồi anh già sớm thì sao ? Anh để em đi chùa không phải để em đi với anh Vũ mà để em đi với mẹ anh, em đừng hiểu sai vấn đề nhé. Chúng mình còn nhiều vấn đề phải làm, mấy cái ghen tuông kiểu này anh không bận tâm đâu. Em đói chưa anh lấy cháo em ăn, có mua kem em thích nữa kìa. – Anh… – Hả ? – Sao anh tốt với em quá vậy ? Nghe chị hỏi câu vậy thì mình biết chắc là chị đang cảm động, cảm kích mình đây rồi. Mình bế chị lại ghế rồi đặt chị ngồi xuống rồi nói. – Vì số mệnh anh phải yêu em, phải làm tất cả với em rồi. – Em xin anh, thât sự em xin anh đừng làm gì nữa, mỗi hành động anh làm cho em, anh nói với em đều khiến em thương anh nhiều hơn. Cứ như vậy giờ đây em thấy mình yếu đuối đi nhiều lắm. Nhiều lúc em thấy em quá đáng lắm, anh không đi với em đã đành, lại phải vì em mà ở nhà đợi em về, thế mà em đuổi khéo anh đi. Vậy mà anh không nói gì, vẫn lo cho em. Nhìn anh mang túi đồ ăn vào mà lòng em thắt lại. Từ giờ trở đi anh đừng làm gì, để em làm cho anh, anh nhé. – Haha. Thôi thôi, anh không có để tâm mấy cái đó đâu, hôm nay “mông to” đi chơi vui không ? – Ai cho anh gọi em là “mông to” hả ? – Thì anh thấy nó to thì anh gọi thế thôi ? – Cấm anh đó. Mà anh đợi tí em gọi về nhà cho cu Lin tí nhé. – Rồi em gọi đi. Anh đi đổ cháo ra cho em. – Bỏ xuống đo cho em, không có được vào bếp nữa nghe chưa. Anh nhớ tới em, là em thương anh yêu anh lắm rồi, để cái đó em làm, anh ngồi nghỉ đi. Từ nhiên nói xong chị lao vào người mình, ôm mình hôn rất nồng nàn, mình cũng nhẹ nhàng đáp lấy. Đây chỉ là một nụ hôn giải tỏa sự ức chế tình cảm khi cả ngày hôm nay mình và chị phải kìm nén cảm xúc. Mình chủ động đẩy chị ra rồi nói. – Thôi em gọi về nhà đi. Anh đi tắm tí nhé. – Thôi anh đừng tắm, mình đi Vũng Tàu giờ luôn, em có biết một khu nghỉ mát đẹp lắm. – Đi giờ luôn hả ? – Uh giờ luôn, em thích ngắm biển đêm. – Vậy anh đi chuẩn bị ít đồ. – Dạ. Lúc mình chuẩn bị đồ xong xuống nhà thì thấy chị đang ngồi ăn cháo, thấy mình đi xuống chị nhìn mình cười rồi nói. – Anh ăn chưa ? – Anh ăn rồi. Anh thấy ngon nên mua về cho em đó. – Cảm ơn chồng yêu nhiều. – Chồng nữa mới ghê. Mà em điện về cu Lin sao rồi, bình thường chứ. – Bình thường anh ơi, vẫn ăn vẫn ngủ không sao. Lại đây ngồi với em, cả ngày nay không được nhìn anh nhiều em khó chịu lắm anh biết không. – Lo ăn đi cô nương. Đang mãi mê nói chuyện thì điện thoại chị kêu lên. Chị cầm máy lên – Uyên hả ? Trinh đây, sắp xếp chổ cho Trinh nhé, tí nữa Trinh xuống đó. ReviewCHỈ MUỐN LÀM NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA EMTác giả AngelinaThể loại Hiện đại, thanh xuân vườn trường, đẹp trai phú soái công, hoạt bát đáng yêu thụ, sủng, ngọt, ít ngược, dài 97 chương + 13 PNTình trạng Hoàn_______________________Tô Tiểu Mễ đi uống rượu với bạn bạn bị thất tình , cũng hơi say say chưa về đến ký túc xá đã lăn ra ngủ giữa đường. Lúc thức dậy cả người bê bối không chịu nổi, “được” Nghiêm Ngôn học trưởng soái ca nhà giàu đi qua vứt cho 100 nguyên vì tưởng nhầm cậu là ăn Tiểu Mễ sau một hồi cãi nhau với lí lẽ “Anh có thấy tên ăn xin nào vào được đại học chưa? Anh có thấy tên ăn xin nào hào hoa phong nhã như thế này chưa? Anh có thấy tên ăn xin nào có kiểu tóc hợp thời thế này chưa? Anh có từng thấy tên ăn xin nào trắng như vậy chưa?” thì cũng nhặt lấy 100 nguyên đút túi vì “người ta cho tội gì không lấy”. Và hóa ra 100 nguyên này đã mở ra mùa xuân của Tô Tiểu Mễ. v Em đổ Nghiêm Ngôn mà chẳng cần phải tán Tiểu Mễ đã lấy tờ 100 nguyên kia thành “vật định tình” của mình và Nghiêm Ngôn, vì thế cậu bảo vệ nó rất cẩn thận“Còn 100 nguyên lần trước nhặt về được Tô Tiểu Mễ lồng vào trong khung, bên cạnh còn đặt một con dao gọt trái cây. Xem như cảnh cáo răng đe những người ngủ cùng phòng, nếu như không thấy đồng tiền này, cậu sẽ làm con dao trắng kia chuyển thành màu đỏ.”Angelina là tác giả mình rất thích, viết truyện ngọt mà không ngán, hài thì cứ gọi là vô bờ bến. v Đọc thấy thoải mái cực kì. Nếu ai đã xem phim đam mỹ chuyển thể từ cuốn “Tựa như tình yêu” thì chắc không còn xa lạ gì với Angelina nữa. Có điều mình cực kì bấn cặp Nghiêm Ngôn x Tô Tiểu Mễ này thậm chí còn có phần hơn cặp chính của “Tựa như tình yêu” nữa, mặc dù hai người chỉ xuất hiện trong vài phân cảnh ở “Tựa như tình yêu 2”, nhưng mình đã đổ cái rầm. May mắn sau này mình mò được “Chỉ muốn làm người đàn ông của em” nên mới biết thực hư đôi trẻ này là như thế là câu chuyện về ngốc manh đanh đá thụ được cao phú soái công nhặt về là câu chuyện về ngốc manh đanh đá thụ truy đuổi cao phú soái công đến cùng rồi được cao phú soái công nhặt về là câu chuyện cực kì cực kì đáng yêu cực kì cực kì ngọt ngào. Ai không tin review của mình thì hãy tin lần này đi còn ai vẫn tin mình thì tiếp tục tin đi nhé vì truyện dễ thương lắm huhu không đọc là phí đời đó. Đặc biệt là những con tim đang quằn quại vì truyện ngược thì hãy may dù và nhảy hố bộ này đi thôi. ง ° ͜ ʖ °ง________________________Khi tiểu công giáo huấn tiểu thụ “Tô Tiểu Mễ, trên thế giới này có rất nhiều người không đáng đồng tình, sau này ra ngoài xã hội em sẽ biết mọi việc không như tưởng tượng, người ngày ngày cười với em nói không chừng một giây sau sẽ thọc chết em.”Tô Tiểu Mễ cái hiểu cái không gật đầu, tiếp theo lại nhìn Nghiêm Ngôn hỏi “Vậy sau này anh có thọc chết em không?”“Em có tin anh lập tức thọc chết em hay không.” Quả thực đàn gảy tai gặp tiểu tam, tiểu công nói “Tôi chưa từng nghĩ sẽ đem Tô Tiểu Mễ so với bất luận người nào, dù mọi thứ của cậu đều tốt hơn Tô Tiểu Mễ nhưng đời này ông đây đã chọn cậu ta.” Dứt lời liền kéo Tô Tiểu Mễ cảm động rưng rưng rời đi, đến khi ngồi vào lớp học vẫn còn bị mấy lời đó kích động như đang ở trên thiên đàng.”___________________Khi tiểu tam định đánh tiểu thụ, tiểu công giải quyết “Tống Mạc thấy Tô Tiểu Mễ đắc ý ra mặt, một cổ lửa giận từ dưới ót vọt lên, giơ tay lên muốn cho Tô Tiểu Mễ một cái tát, Nghiêm Ngôn ngồi trên ghế salong phía sau lại đem Tô Tiểu Mễ kéo ra, đứng lên trực tiếp tăng thêm sức cho Tống Mạc một cái tát, Tống Mạc bị đánh ngã ngồi dưới đất “Mẹ nó, cậu ta không phải người cậu muốn đánh là đánh? Hôm nay cậu đã giẫm đến giới hạn thấp nhất của tôi rồi” Nói xong liền ngồi xổm người nheo lại ánh mắt nguy hiểm, bắt lấy cổ tay Tống Mạc “Nhà cậu ở đâu?”Thấy ánh mắt Tống Mạc ngấn nước không nói lời nào, Nghiêm Ngôn tăng thêm sức tay “Nói, nhà cậu ở đâu.”Cuối cùng Tống Mạc chịu không nổi đau đớn ấp úng nói ra địa chỉ, Nghiêm Ngôn liền kéo cậu đi ra khỏi cửa tới địa chỉ mà cậu nói, nhấn chuông cửa, lát sau có một người trung niên chạy đến mở cửa, Nghiêm Ngôn kéo Tống Mạc đẩy tới trên người kia “Con của các người cứ ép tôi phải quen cậu ta, các người tự giải quyết đi.” Nói xong liền xoay người rời đi, phía sau truyền đến loang loáng tiếng chửi bậy “Đúng là cái thằng không có tiền đồ, mày nhìn mày đã làm chuyện gì đi, mày bảo tao sau này còn mặt mũi gì sống ở nơi này.”__________________Tất nhiên là truyện cũng sẽ có ngược nhé. Đó cũng chính là biến cố lớn nhất trong cả truyện. Nhưng mà đấy là xét tổng thể trong “Chỉ muốn làm người đàn ông của em” thôi, chứ mình thấy cũng bình thường. v Màn ngược kinh điển của việc come out thường thấy trong đam mỹ ấy mà. Nhưng Nghiêm Ngôn yêu Tô Tiểu Mễ lắm và Tô Tiểu Mễ cũng vậy nên sau mấy hồi dằn vặt đối phương thì hai người cũng có cái kết HE viên truyện còn có sự xuất hiện của một “tiểu - tam - truyền - kì”, đó là Lô Y Y - chị gái sát vách lớn lên cùng Tô Tiểu Mễ, hay cãi nhau với Tô Tiểu Mễ như chó với mèo. Nhưng Lô Y Y không hề đáng ghét nhé. v Chị thích giai đẹp chứ không có ý cua bồ bạn - đây chính là nguyên tắc vàng được Lô Y Y tuân thủ. Và Lô Y Y còn có công rất lớn trong việc khuyên Tô Tiểu Mễ nghĩ thông mà quay về bên Nghiêm Ngôn, còn dạy Tô Tiểu Mễ cách câu dẫn Nghiêm Ngôn… Nói chung là truyện ai cũng đáng yêu hết à, trừ mấy vai phản diện thôi.  ̄∇ ̄*Chú ý chú ý xin chú ý, come out này chỉ bị vấp phải sự phản đối của phụ huynh chứ tiểu công không hề bị lung lay, không có tiểu tam xuất hiện chắn đường, không có thành phần chọc gậy bánh xe. Đọc không hề ức chế chút nào. (●><●) Các bạn đã hết chần chừ chưa? Đã sẵn lòng nhảy hố chưa? Like và share cho mình biết nhé. <3Review by Ám Dung HoaBìa Hàn Tiệp Dư*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre pic Google/huaban Chúc mừng bạn đã thêm video Tôi Làm Người Đàn Ông Của Em / 做你男人我 thành công Video Tôi Làm Người Đàn Ông Của Em / 做你男人我 do ca sĩ Wondergarl thể hiện, thuộc thể loại . Các bạn có thể nghe, download MV/Video Tôi Làm Người Đàn Ông Của Em / 做你男人我 miễn phí tại

làm người đàn ông của em